Đôi khi cũng cần một chút cô đơn!

Posted on at


Cái tiết trời lạnh lẽo bủa vây lấy mọi thứ, như cắn vào từng thớ tế bào với những run rẩy. Những chiếc khăn quàng cổ, những chiếc áo ấm, hay một vòng ôm thật chặt cũng phần nào xua đi được giá rét khi từng cơn gió rít qua. Còn lại những run rẩy kia, là trao cho những ai còn đơn chiếc, chẳng ngoại trừ một ai cả, chỉ là chưa muốn yêu, chưa muốn yêu mà thôi.

Yêu lấy bản thân mình cũng là yêu. Nhưng nhiều khi muốn cho gió lạnh cứa nát từng lớp da thịt chỉ để biết rằng bản thân mình vẫn còn có thể cảm nhận được được nỗi đau.

Nhiều khi con người ta trốn chạy với tất cả, trốn chạy ngay cả với chính bản thân mình. Cũng nhiều khi trong vô thức gọi tên của một ai đó, và ngờ nghệch nhận ra rằng, đáp lại vẫn chỉ là tiếng của chính mình mà thôi, và rồi bắt đầu bỏ cuộc, hoặc là thôi, dừng lại những điều vô vị ấy để cảm nhận lấy những đớn đau mà chính con tim đang phải chịu đựng.




TAGS:


About the author

160