NGÀY NHÀ GIÁO VIỆT NAM 20-11

Posted on at


Mỗi năm khi sắp đến 20 tháng 11, lòng tôi lại dâng lên những cảm xúc khó tả, đó là những cảm xúc, mong nhớ, tiếc nuối về thời đi học đã qua, những kỷ niệm về thầy cô và những người bạn học đã mãi xa.

        Ngày 20 tháng 11 không chỉ là ngày để học trò có thể bày tỏ được tình cảm với thầy cô mà đây là dịp thầy trò được gần gủi nhau hơn. Những tình cảm chân thành của học trò luôn là món quà có ý nghĩa nhất đối với tôi. Có những em học sinh dù tôi không còn dạy nữa nhưng vẫn luôn nhớ về thầy cô giáo cũ. Nhiều học sinh đi học nơi khác vẫn tìm tới các thầy cô giáo để chúc mừng, thăm hỏi nhân ngày nhà giáo Việt Nam. Những tình cảm đặc biệt này làm cho tôi thực sự xúc động, thấy mình ấm lòng hơn, những ánh mắt trong sáng, những câu nói vô tư hay sự lo lắng, quan tâm của các em học sinh làm cho tôi quên đi mệt mỏi của công việc, lo toan trong cuộc sống hàng ngày.

            Thật hạnh phúc khi được làm người đưa đò qua sông rồi thấy học trò của mình học giỏi trưởng thành. Nhân ngày này tôi muốn nhắn gửi đến các em học sinh thân yêu của mình rằng “Người thầy không thể nào dạy tốt được khi không có sự hỗ trợ, hợp tác tốt từ phía học sinh, chính các em là nguồn cảm hứng là động lực đến trường và thực hiện tốt công tác của người thầy”, chính các em là nguồn sức mạnh để tôi  dành trọn tâm huyết với nghề. Bởi chính nghề này đã đem đến cho tôi thật nhiều nụ cười và ánh mắt hồn nhiên không dễ tìm thấy ở một nghề khác.

Tôi xin mượn lời của một bài thơ để nói về nghề giáo:

Một đời người – Một dòng sông…

Mấy ai làm kẻ đứng trông bến bờ,

“Muốn qua sông phải lụy đò”

Đường đời muôn bước cậy nhờ người đưa…

Tháng năm dầu dải nắng mưa,

Con đò tri thức thầy đưa bao người.

Qua sông gửi lại nụ cười

Tình yêu xin tặng người thầy kính thương.

Con đò mộc - Mái đầu sương

Mãi theo ta khắp muôn phương vạn ngày,

Khúc sông ấy vẫn còn đây

Thầy đưa tiếp những đò đầy qua sông…


TAGS:


About the author

160