Ngày anh bảo em thôi nhớ…

Posted on at


Có những khoảng thời gian em vẫn đau đáu thương nhớ dù hai đứa vẫn ở cạnh nhau, giờ anh buộc em thôi nhớ, có phải quá nghiệt ngã không anh?

Hà Nội đổ mưa, chiều ướt sũng uống trọn cả một nỗi buồn đang hoang hoải đi tìm nơi trú ngụ. Con phố quen cứ lầm lì mặc cho dòng người qua lại. Ở góc quán quen, giọt café rơi tý tách chầm chậm đến nỗi thời gian như lắng đọng không nhích thêm một giây nào nữa. Anh bảo em quên, đừng nhớ nữa. Nhẹ tênh, hụt hẫng và chới với đến tái tê. Ừ thì thôi nhớ là đừng nhớ hay không thể không nhớ…
 
Ngày anh bảo em thôi nhớ khi kỉ niệm em đã gói cẩn thận và buộc chặt ở một nơi mà có lẽ mãi mãi anh sẽ không chạm tới nữa. Con đường cũ vẫn đôi lần anh đón đưa mưa giăng kín lối về hay chính em chẳng tìm được lối đi cho riêng mình. Khi đêm buông, trời chìm sâu vào giấc ngủ, tiếng nấc của ai đó lạc lõng đi tìm một bờ vai không thuộc về mình nữa.
 


About the author

Duzy

Music, games, comics

Subscribe 0
160