Nhắm mắt thấy đơn côi

Posted on at


Bất chấp nhớ, bất chấp thương, bất chấp nắng mưa những chiều gió thổi. Vậy mà nhận lại, vẫn chỉ là những gì vô lối, buồn đến vui đi, hệt như một cơn gió thoảng.

Và rồi để mãi về sau, ta không thể lý giải nổi tại sao trong những tháng ngày son trẻ ấy, ta lại có thể yêu một người nhiều đến vậy.

Tình yêu là gì, mà người có không biết giữ, người không có lại thèm khát không buông?Đi một đoạn đường dài của một cuộc tình, những cảm xúc ban đầu ngày ta mới yêu giờ chẳng còn đâu nữa. Một sáng mai thức giấc, lòng bỗng thấy hoang mang, không muốn được ai quan tâm, chẳng buồn bị ràng buộc bởi bất cứ điều gì, chỉ là thích được ở một mình, có vậy thôi, một ngày cũng đủ rồi.
 
Người lạ ấy giờ đã thành quen, quen nên cứ nghĩ không mất đi đâu được mà sợ, sự hiện hữu trong nhau cố nhiên trở thành tất yếu. Vậy mà có đôi lúc vẫn thấy chông chênh đến lạ kỳ, đơn côi đến là kỳ, ngay cả bản thân ta cũng thấy khó hiểu. Là yêu chưa đủ, thương chưa đến, lo nghĩ xa xôi mà thôi, hay ấy là dấu hiệu của cuộc chia ly sắp sửa xảy ra?


About the author

Duzy

Music, games, comics

Subscribe 0
160