Yêu người chưa từng gặp

Posted on at


 

Em đã thay đổi rất nhiều khi chia tay người cũ bởi anh đã khuyên em rằng hãy yêu thương chính bản thân mình, đừng rơi nhiều nước mắt thế...

Cho tới giờ em vẫn chưa gặp anh, nói đúng hơn là không biết khi nào anh với em mới có cơ hội được gặp nhau. Kẻ Nam, người Bắc mà... nhưng lạ thay, em lại đem lòng yêu anh, một chàng trai em chưa từng gặp.
Những lúc lòng em hiu quạnh, anh là người luôn ở bên động viên, lắng nghe những câu chuyện của “người lạ”. Anh chỉ bảo cho em cách học nữa, chia sẻ cho em những kinh nghiệm bài vở và đặc biệt tối nào cũng chúc em ngủ ngon.
Em vui và hạnh phúc khi được anh chúc em thế, bởi lẽ nó khác biệt. Anh đang quan tâm cô bé của anh có một giấc ngủ tuyệt vời thay vì lúc nào cũng suy nghĩ vớ vẩn, mắt thâm quầng.
Mỗi sáng sớm, 9h anh lại nhắn tin hỏi bé ngủ dậy chưa vì anh biết giờ đó em mới ngủ dậy sau một đêm thức khuya gõ lách cách. Anh không hề trách bé lười nhưng em lại lấy xấu hổ, tự nhủ lòng mình phải dậy sớm vào ngày mai. Lười thế là không ngoan anh nhỉ?
Thế là em đem lòng yêu anh, mặc dù điều này chưa được nói ra nhưng đó là cảm nhận của trái tim. Anh ơi, em thấy vui khi anh bảo hụt hẫng vì em nói cảm ơn anh đã khuyên, nên em và người yêu em quay lại với nhau. Và khi em nói người yêu em cảm ơn anh, anh lại buồn và bảo rằng đó là lòng ích kỉ của con người, em đừng quan tâm tới những cảm xúc đó.
Anh ơi, có phải anh không muốn em và người cũ quay lại đúng không? Em biết ngay anh lại bảo đó là do sự ích kỉ của con người và anh cũng là con người.
Em biết, anh sẽ mang đến niềm vui cho em bằng sự chín chắn, trưởng thành. 
Sài Gòn, Hà Nội xa lắm anh nhưng em tin mình vẫn nuôi hi vọng cho tình yêu này. Tình cũ giờ chỉ thoáng như mây, nghĩ lại lòng ta lại thêm đắng. Thế nên, những niềm vui nho nhỏ anh mang lại cho em em thấy cảm ơn anh lắm. Cảm ơn anh đã kéo em lên trong ngổn ngang đống đổ nát.
Anh à, vì mình cùng quên nên em dám đặt niềm tin vào tình yêu nghìn trùng này. Vì em biết, anh sẽ mang đến niềm vui cho em bằng sự chín chắn, trưởng thành. 
Em đã thay đổi rất nhiều khi chia tay người cũ. Từ quan điểm sống đến cách nhìn nhận vấn đề. Anh bảo em ngốc quá, cuộc sống này buộc người ta phải thay đổi. Khuyên em rằng hãy yêu thương chính em, đừng rơi nhiều nước mắt thế.
Những giọt nước mắt đó phải rơi khi nó xứng đáng, em cứ ngậm ngùi mãi câu nói của anh. Và rồi em không khóc nữa, da mặt em không xám xịt nữa và người không liêu xiêu nữa. Em cười nhiều hơn và dành thời gian để làm những việc có ý nghĩa thay vì u buồn như lúc trước.
Anh bảo rằng, em hay cười nhưng lại hay buồn. Trẻ con chỉ làm cho anh lo thôi. Thế là em ít buồn hơn, cười nhiều hơn và tìm hiểu về anh.
Giờ mình cũng quen nhau khá lâu rồi, em thấy quen thuộc khi có tin nhắn từ anh. Một cảm giác ấm áp vô cùng. Anh ơi, em yêu sự thật thà, chân chất của người quê mình.



About the author

160