Tôi ơi, mưa có buồn không?

Posted on at


Một tháng mưa âm thầm ngày nối ngày không biết mệt mỏi, không biết bao lâu rồi mình ủ dột bơi bải trong từng cảm xúc. Cái mà người ta gọi là ánh nắng mặt trời chạy trốn hay mải chơi nơi nào không thấy về để đám lá vàng theo mưa bay khắp muôn nơi.

Tháng Ba rồi đấy, tháng Ba cũng cho tôi hơn ba mươi tuổi đời. Đủ già nua của thiếu nữ vào đời, đủ trẻ trung của một người đàn bà tự mình đứng bằng đôi chân của chính mình và bước đi từng bước chậm chạp. Chỉ đủ tự cảm nhận rằng mình đang đứng vững giữa trời cô đơn. Mưa sẽ lạnh, gió sẽ buồn. Dường như lấy hạnh phúc là những ngày ngồi gặm nhấm sợi mong manh tình mình, lấy cảm xúc từ trang sách báo, lấy yêu thương từ những người xa lạ chẳng biết tên. Thỉnh thoảng gió thổi qua mành cửa lại ngẩng đầu tự hỏi: Mưa nữa sao đành?


About the author

160