Posted on at


Đến một độ tuổi nào đó, người ta chẳng thể làm gì khác hơn ngoài sự im lặng. Buồn bã cũng im lặng, hân hoan cũng im lặng. Thi thoảng chỉ muốn ngồi ở một góc quán quen để rồi thấy khổ hạnh nào rồi cũng sẽ nhẹ nhàng như mây trời. Cuộc đời cứ thế mà biên niên cô đơn. 
Nhớ một câu nói đã nghe ở đâu đó "chúng ta ngay cả bạn bè cũng không được và gặp gỡ hoá ra là chuyện rất buồn". Vô sô' lần nào đó em đã lặng lẽ rời đi dẫu lòng mình vô cùng thương mến một ai đó. Vì em thấy sự cố gắng của mình là không cần thiết, "chân tình" hay "chân thành" nó đều có chân nên nó không đứng yên một chỗ chờ ai đâu (....) 
Có lẽ vì chúng ta chẳng đủ duyên để làm một người bạn, để làm một người tình đắm say, thì thôi thà làm người dưng để thi thoảng giữa cuộc đời tất bật có lúc quay quắt nhớ về nhau!!!!



About the author

VietNamBuzzandSubs

viet nam buzz and subs

Subscribe 0
160