Con ốc sên hóa đá

Posted on at


Con ốc sên nhớ bạn
Quơ lưỡi liềm cắt nắng sớm mai
Miệng thổi kèn lá khuya thủng lỗ
Trơ mặt mày trầy trụa dung nhan
Luộc chín bàn chân không giày lỡ móng
Toe như cục xà phòng dầm mưa tháng năm

Này con ốc sên khóc bạn mắt mù
Đi tìm ai mà trượt vào bóng tối
Để bất ngờ vận tốc gia tăng
Bỏ quên hơi thở
Lầm lũi chở nổi khát khao qua vực thẳm
Vào ngày không ngày – đêm không đêm
Tan tác nổi đau về đâu mặc kệ…

Con ốc sên khóc bạn mắt mù
Ngửa mặt lên vòm hỗn mang tìm lối
Đến nơi nào không ai nhận ra
Nơi nào không ai muốn đến
Không ai cần nỗi dịu dàng
Nơi chỉ có tiếng hú của gió quất vào vách đá
và bầu trời úp mặt sau đụn san hô
Để phơi khô thân xác mệt nhoài
Cho lớp vỏ ốc mỏng manh hóa đá
Thành chiếc tù và nuốt chững bão giông
Rống lên lời tuyệt vọng
Dựng nỗi khát khao rã mục trong lòng
Dưới gió mưa ngàn năm chờ bạn…

Nguyễn Văn Vũ



About the author

160