Hãy nắm tay em thật chặt và cùng em đi nốt con đường này nhé!

Posted on at


Gửi anh – chàng trai Thiên Bình ấm áp của em,

Sắp được 1 năm mình yêu nhau rồi nhanh quá anh nhỉ. Em còn nhớ cái ngày đầu nói chuyện với anh, chỉ status vu vơ lại đưa mình đến với nhau, đúng với câu “Người ta gặp nhau là bởi cái duyên, đến với nhau bởi cái số”. À mà không phải cảm ơn facebook chứ anh nhỉ? Nó đưa mình đến với nhau mà.

Càng yêu nhau em lại càng trân trọng nó, anh không phải tình đầu nhưng với em nó hơn cả tình đầu, ấm áp và nhẹ nhàng đến lạ. Một năm thôi mà có quá nhiều kỷ niệm khiến ta phải nhớ mãi

Chưa bao giờ em nghĩ là mình lại yêu xa cả. 1 mình ở thành phố này nó thấy cô đơn thiếu vắng rồi phải muốn người yêu mình bên cạnh để chia sẻ niềm vui nỗi buồn cùng mình, cuối tuần 2 đứa được gặp nhau rồi khi nào chán chán lại bùng học đi rong ruổi khắp thành phố nhỏ bé này. Thế rồi duyên số lại mang anh đến, gặp anh rồi yêu anh lúc nào cũng không biết, có lẽ em yêu tính dễ gần rồi hiền hiền của anh. Anh lúc nào cũng thế luôn quan tâm người khác chu đáo, chẳng bao giờ cáu ghắt có bực mình cũng chỉ cáu xong rồi xin lỗi. Lúc ấy có tức nhưng cũng phải bật cười. Nói thế người ta lại bảo anh trẻ con, nhưng không anh chỉ trẻ con với những người mà anh yêu và quý mến thôi chứ bình thường thì anh cụ non lắm cơ. Nghe anh nói chuyện cứ tưởng 30 chứ không phải 20 đâu ấy.

Em thường hay trêu anh: “Thủ đô làm gì thiếu con gái sao anh phải về quê kiếm người yêu cho xa xôi?”. Anh bảo: “Anh bị gái quê lừa qua photoshop” rồi anh cười. Sự thật nó thế ai thèm lừa anh làm gì, tại chụp ảnh ảo quá thôi.

Thiên Bình và Song Tử là 1 đôi quả không sai. Ngày nào cũng thế buôn chuyện trên trời dưới đất mãi mà không hết, lại còn hay chí choé. Mà càng lâu lại khám phá ra mức độ lười “level max” của 2 đứa giống nhau đến thế. Một khi đã chăm thì cực chăm, một khi đã lười thì cực lười. Còn nhiều nhiều tính cách nữa mà không nói hết.

Cứ tưởng 1 năm yêu nhau không tiếng cãi vã thế nhưng chuyện gì đến cũng đến, người thứ 3 bước vào mọi thứ đảo lộn. Em ít nói chuyện với anh, thường lảng tránh hay cáu gắt, anh nhận ra nhưng không nói. Còn em có người bên cạnh nói chuyện chia sẻ cùng mình, quan tâm và cũng hợp tính thế rồi em bỏ quên anh, lảng tránh những câu hỏi của anh. Rồi mình cãi nhau nhiều hơn, em bắt đầu chán nói chuyện với anh, viện lý do này lý do kia để ít nói chuyện hơn. Em đúng là ích kỷ mà chỉ biết riêng mình thôi, em không quan tâm đến anh, không để ý cảm xúc của anh. Dù anh là đàn ông nhưng cũng yếu đuối và dễ tổn thương, anh nghĩ nhiều thức đêm nhiều, bỏ bê không chăm sóc bản thân.

Rồi vì không suy nghĩ chín chắn, hị tình cảm nhất thời chi phối em chia tay anh. Anh đã về nhà tìm em, anh níu kéo em vì còn yêu anh nên em quay lại. Nhưng rồi mọi chuyện vẫn thế em rơi vào bế tắc, quyết định cho nhau 1 thời gian để suy nghĩ xem mình cần gì nhưng rồi lý trí đã đưa em về tình thực tại. Em không nghĩ rằng em lại yêu anh nhiều đến thế, không biết nếu anh không cho em cơ hội liệu em có thể quên anh được không.

Sóng gió thì cũng đã qua, bình yên đã trở lại. Giờ đây em thấy hạnh phúc với những gì em đang có. Càng trân trọng nó hơn và không thể quăng nó một cách bừa bãi. Một lần là quá đủ cho sự thử thách tình cảm của nhau.

Người ta cứ bảo con trai trường mỏ khô khan, nhưng em thấy đâu có vậy. Anh lãng mạn lắm, valentien anh tắng em 18 bông hoa hồng với socola, ngọt ngào lắm ạ. Chả nhân dịp gì tặng em 1 con gấu to hơn cả người em. Anh bảo “Hãy ôm nó khi nhớ về anh”. Còn nhiều nhiều lần khác nữa, anh còn làm hướng dẫn viên du lịch cho em đi khắp Hà Nội 1 vòng, thưởng thức những món ăn vặt của thủ đô…1 năm thôi quá nhiều kỷ niệm để nhắc

Cảm ơn ông trời đã đưa ta đến bên nhau, gặp anh giống như định mệnh vậy, hãy nắm tay em và cùng em đi nốt con đường còn lại nha. Em yêu anh nhiều lắm!



About the author

viet-on

make money with

Subscribe 0
160