bây giờ tôi sống cho tôi

Posted on at


Thực ra chị cũng không hề muốn đến dự cái đám giỗ này nhưng không đi chị thấy mình bạc tình, chính xác hơn là sợ bị người ta nói mình bạc tình. Chị áy náy nếu bỏ cái nơi chán ngắt này để qua dự cái tiệc đình đám bên kia nhưng ở lại thì chị cũng thấy rõ là mình đang “cố” chứ không thực lòng...


Đám giỗ Long, người mà Phong rất quí mến khi anh còn sống nhưng hôm đó anh bảo vợ là anh sẽ đi dự sinh nhật của một cô bạn trong nhóm khác được tổ chức cùng ngày. Chỗ đó chắc chắn vui vì anh sẽ gặp được những người chung diễn đàn, có nhiều cái chung để chia sẻ, có nhiều cái vui để cười. Anh nói:


- Anh chỉ đến thắp nhang rồi về dự sinh nhật Phi Phi.


Ngọc Chân không tin vào tai mình, chồng chị từ nào tới giờ luôn sống mẫu mực, theo khuôn phép, làm gì cũng nghĩ đến người khác, vì người khác mà hành xử nhưng nay sao lại dứt tình, bỏ cái “nghĩa” với người quá cố mà đeo theo cái vui “hời” bên ngoài. Thế nên mới nghe qua quyết định của chồng lúc đầu chị giận, sau thì suy nghĩ lại khi nghe chồng nói:


- Anh không thích cái kiểu giỗ quảy như thế. Rình rang như một đám cưới. Sự hiện diện của anh có giá trị gì trong một biển người đó?


- Nhưng anh đến vì người đã mất…


- Người đã mất nằm trong tim anh nè. Anh đến đó thắp cây nhang là đủ. Không phải ngồi đó ăn cho tàn mâm mới gọi là có tình…


- Nhưng đám giỗ là để họp mặt tưởng nhớ…


- Bao nhiêu người thực sự đến đó để tưởng nhớ anh Long? Hay họ chỉ đến vì họ sợ người ta nói họ không tình nghĩa, sợ những quy định xã hội…


Hôm đó hai vợ chồng mỗi người đi một nơi dù hai nơi điều là bạn chung. Anh chồng đến thắp cây nhang rồi chuồn mất, Ngọc Chân ở lại cho đến tàn tiệc.



About the author

160